Trong thời gian đó,ắngvềcôngviệccủachồbàn trang điểm ngồi bệt công việc của tôi có rất nhiều thăng trầm, đổi công ty liên tục và từ những biến cố lẫn cơ hội tôi đã quyết định ở nhà kinh doanh. Còn anh ngay từ thời sinh viên đã quyết định lập nghiệp. Anh và một người bạn cùng mở công ty về công nghệ từ lúc ra trường cho đến giờ.
Mức lương của tôi khởi điểm từ tám triệu đồng và tăng dần sau mỗi lần tôi chuyển công ty. Lương anh đưa tôi hàng tháng cũng chỉ tương đương tôi vì anh khởi nghiệp nên cần nhiều vốn. Khi có con đầu lòng, tôi đã nghỉ việc để ở nhà chăm con cho đến lúc con được 15 tháng đi học mẫu giáo. Thời gian đó tôi stress khá nhiều về vấn đề kinh tế, mặc dù tôi ở nhà vẫn nhận việc online, mức lương dao động bảy đến 10 triệu đồng mỗi tháng. Vợ chồng tôi không bao giờ chia sẻ cụ thể công việc hay vấn đề thu nhập với người thân, nhiều người hay bóng gió có chồng làm giám đốc chắc nhiều tiền lắm, đôi khi còn nghĩ tôi ăn bám chồng. Tôi chỉ cười trừ cho qua chuyện chứ không buồn giải thích.
Hồi đó, những cuộc tranh cãi với chồng thường xoay quanh vấn đề tiền nong. Tôi cũng muốn vợ chồng tiết kiệm nhiều hơn để có thể mua nhà thay vì đi thuê nhiều năm nay. Tôi cũng dần từ nhân viên lên vị trí quản lý với mức lương khá, nhưng vẫn cảm thấy nếu chỉ làm công ăn lương thì ước mơ mua nhà mua xe còn rất xa vời. Ngoài ra, việc đóng góp tài chính từ phía chồng cũng không được nhiều nên sự lo lắng trong tôi ngày càng lớn. Nhiều khi tôi chạnh lòng nghĩ, là phụ nữ nhưng mình luôn phải nỗ lực hơn cả người đàn ông, vừa phải đảm việc nước lẫn việc nhà. Tôi nghĩ giá mà anh kiếm tốt hơn chút thì mình sẽ bớt phải gồng mình, đầu óc thảnh thơi đi làm đến cuối tháng nhận lương, vui vẻ nuôi con và chăm lo việc nhà.
Đỉnh điểm trong một vài cuộc cãi vã, tôi ấm ức nói với anh rằng anh điều hành công ty nhiều năm nay còn không bằng người đi làm thuê, với trình độ của anh thì kiếm đâu chẳng được việc, sao cứ mãi giậm chân một chỗ, không thì nhận thêm dự án bên ngoài về làm. Tôi thấy lúc rảnh anh chỉ dành thời gian để giải trí. Tôi vô tình làm tổn thương lòng tự trọng của anh nhưng thật sự cảm thấy anh có tài nhưng trái ngọt nhận lại chưa thật sự tương xứng, hoặc do anh lười. Anh tâm sự, làm thuê kiếm nhiều thật đấy nhưng ngành IT kiếm nhiều cũng kèm theo sự hy sinh về thời gian và sức khỏe. Tôi phần nào cũng hiểu và thương anh nên rất hạn chế nhắc lại chuyện này.
Vì áp lực tài chính nên tôi quyết định nghỉ việc ở nhà kinh doanh, phần tôi cũng cảm thấy môi trường công sở không còn phù hợp với mình. May mắn là công việc kinh doanh khá thuận lợi, mặc dù có tháng này tháng kia nhưng đến giờ kinh tế gia đình tôi phụ thuộc chính vào nguồn này. Anh vẫn điều hành công ty của anh và hàng tháng phụ tôi một khoản nhỏ. Kinh tế khá giả hơn giúp gia đình tôi mua được nhà và xe, cộng thêm khoản tích lũy. Thế nhưng tôi vẫn rất lo lắng về công việc của anh, lo tương lai nếu công việc kinh doanh của mình không được suôn sẻ như bây giờ thì sẽ ra sao?
Giới hạn nào đặt ra để biết rằng công việc của anh thật sự chưa ổn? Tôi đã chờ bảy năm rồi, liệu sau bảy năm nữa có còn đặt câu hỏi như ngày hôm nay? Rất mong mọi người cùng chia sẻ. Chân thành cảm ơn!
Thanh Thư
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc